Skip to content

Thái Trip Ngày 2

Trên đường đi núi dát vàng, hướng dẫn viên kể về xá lợi Phật được thờ tại đây. Ban đầu tôi tin, nhưng khi tới nơi, cảm giác hoài nghi dần len lỏi. Một nơi thờ xá lợi Phật - báu vật linh thiêng của cả thế giới - không thể thiếu vắng những biện pháp bảo vệ nghiêm ngặt. Chưa kể đến vấn đề bảo quản chuyên biệt. Nếu đúng là nơi thờ xá lợi với những lợi ích tâm linh như hướng dẫn viên đề cập, hẳn phải có một ngôi chùa được dựng lên trang nghiêm. Đằng này, nó chỉ đơn thuần là một điểm du lịch. Là một Phật tử, nhận ra điều này khiến lòng tôi không khỏi tiếc nuối.

Trong suốt chuyến đi, tôi tình cờ nghe được vài đồng nghiệp bàn luận về Phật giáo Việt Nam. Họ chê trách các thầy tiền bạc, quá nhập thế. Dù họ đều là những người tốt, làm việc nhiệt tình, nhưng liệu họ đã thực sự tìm hiểu kỹ về Phật giáo? Họ đã từng lắng nghe các thầy giảng giải chưa hoặc ít ra là nghe các thầy nói về những lý do của thầy? Và quan trọng hơn, họ có nhận ra rằng du lịch đang cho họ thấy một góc nhìn được dựng sẵn?

Thái Lan có lịch sử văn hóa 800 năm, trong khi Việt Nam từ 5.500 đến 18.000 năm. Tự hỏi mình hiểu được bao nhiêu về đất nước? Nếu ai đó hỏi về Việt Nam, mình sẽ trả lời thế nào? Những người bạn mình sẽ nói gì? và những điều ấy có toát lên được văn hóa riêng của Việt Nam không? Ngay cả việc nhớ tên các vị vua, các triều đại còn khó khăn đối với tôi. Càng nhận ra điều này, tôi càng thấy cần phải học lại lịch sử nước nhà, càng yêu nước mình hơn.

Khi nghĩ về những thiếu sót của bản thân, tôi tự xét thấy cũng như suy nghĩ vi tế đang trách móc nền giáo dục hiện lên trong đầu mình, dù nó chưa đủ để trở thành một dòng suy nghĩ hoặc một ý nghĩ thành lờn, nhưng tôi biết nó ở đó. Có lẽ đó là bản chất con người - như tôi từng nghe, dù qua hàng nghìn năm, nhân loại vẫn không sáng suốt hơn về bản chất. Tâm lý, bản năng vẫn thế, chỉ có kiến thức và luật lệ xã hội là thay đổi. Những quyết định vẫn đầy bộc phát, những suy nghĩ vẫn khó kiểm soát.

Bar ở đây không khác Việt Nam là mấy - một phát hiện thú vị, rằng Việt Nam ăn chơi không thua kém ai. Tôi vốn hay lo lắng và chuẩn bị kỹ trước mọi sự kiện, trước khi đi tôi lo lắm, không biết quán ở đây khác Việt Nam lắm hay không? tôi có cần bận đồ thế nào? đẹp quá thì lố, xấu quá thì quê, tôi phải đi tìm hình của nó, và yeah, nó đẹp. nên đã chọn trang phục nghiêm túc - một quyết định đúng đắn.

Tôi thích base whiskey vì độ cay nồng của nó. Đủ để làm dịu đi phần "giám sát viên" trong tôi - một góc nhìn luôn theo dõi và phán xét mọi hành động của chính mình khi tỉnh táo. Ừa, tôi thường như có một ánh mắt phán xét chính mình, những hành động, quyết định của tôi thường bị chính mình phán xét. Nó đôi khi làm tôi khó chịu và căng thẳng. Rượu làm tôi được nghỉ ngơi một chút.

Một đêm hoàn hảo với rượu ngon, nhạc hay, bạn bè và những cuộc trò chuyện ý nghĩa. Bạn thấy đấy, cái chúng ta hướng tới là tình người, tình bạn, là con người. Phải chi điều đó dễ hơn thì chẳng cần những chất xúc tác làm gì.

Last updated:

MIT License.